Đề bài: Kể về bà và những kỉ niệm tuổi thơ của em – bài văn mẫu lớp 4
Bà tôi – một bà lão đã gần 80 tuổi nhưng câu chuyện của Joe được kể lại từ đầu đến cuối không sót một chữ. Không chỉ những câu chuyện của Qiao, mà cả Lu Wenjin, Fan Taiyuhe, Rijiaoxiao và vô số những bài thơ khác mà cô đã đọc từ khi còn nhỏ, vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức của cô. Tình yêu văn chương của tôi có lẽ một phần xuất phát từ cô ấy. Bà nội kể, khi tôi còn nhỏ, ba mẹ bận rộn công việc, một tay tôi và ba chị gái chăm sóc bà. Cô ấy nói với mẹ chúng tôi rằng cô ấy không biết cách dỗ trẻ con khi còn nhỏ và chỉ có cô ấy mới có thể. Tôi mơ hồ nhớ năm bốn, năm tuổi, tôi nằm võng đung đưa trên ngực bà, bà đọc thơ cho tôi nghe, rồi tôi ngủ thiếp đi trong vô thức. Thuở ấy, tâm hồn đứa trẻ nào chẳng biết hết, hễ biết đọc là hay, mê như hát.
Kể Về Bà Nội Và Kỉ Niệm Tuổi Thơ – Văn Mẫu Lớp 4
Bà không ăn trầu như các bà khác nên lũ khỉ nằm bên bà không nghe thấy mùi trầu nồng nặc. Bù lại tóc rất mượt, vuốt sướng tay. Bây giờ tóc bà đã bạc nhưng còn rất mượt, khi tôi thờ bà tóc bà còn mượt hơn cả tóc con trai tôi. Khi đó, cô cười, để lộ hàm răng đen sì, chỉ còn vài cái, móm mém, đen nhẻm và gò má cao. Cô như cuốn tự điển văn học đời tôi, ở nhà thỉnh thoảng viết truyện mà lười tìm, đành phải nhờ cô. Chỉ cần tôi nhớ được vài chữ là cô ấy sẽ đọc cho tôi nghe ngay. Tôi thường khoe với bạn tôi rằng hỏi cô ấy còn nhanh hơn đọc sách. Tôi đã từng nghĩ, tại sao cô ấy lại bị ám ảnh bởi tài năng như vậy? Cô ấy nói cô ấy cũng không biết, nhưng về già cô ấy mới chợt nhớ ra, mà hôm trước đọc thì cô ấy cũng không nhớ.
Bà tôi đã gần 80 tuổi và đã gần đất xa trời. Dù biết tuổi tác khó thay đổi nhưng tôi vẫn mong bà được sống cùng chúng tôi. Cuộc đời bà thật đáng tiếc: bà có 3 người con, trong đó có 2 người liệt sĩ, bố mất vì bạo bệnh, bà chỉ có 4 đứa cháu. Bây giờ chúng tôi đều đã trưởng thành, chúng tôi chắc chắn có thể bù đắp cho cô ấy. Tôi luôn nói với cô ấy rằng cô ấy phải sống cho đến khi bọn trẻ học xong đại học và kết hôn trước khi cô ấy có thể rời đi. Không thể chết sớm! Cô lại cười, để lộ cả chiếc răng đen lốm đốm còn sót lại: Thôi, tôi sẽ cố hết sức chờ…
Theo hoctotnguvan.vn